Đại tướng quân yêu cầu được cưới trưởng nữ nhà họ Ôn, người đã làm quân kỹ ở Bắc Địch suốt ba năm.
Nàng sớm đã bị giày vò đến mức tinh thần điên loạn, nhiễm nhiều thói xấu. Nàng còn có tật giấu đồ, hễ có người lại gần là hét toáng lên. Một chân nàng bị què, đi đứng loạng choạng.
Ta nhắc nhở chàng: “Tướng quân, cưới một thê tử như vậy sẽ bị thiên hạ cười chê đó.”
Ngụy Lâm mỉm cười đáp: “Mụ mụ, nàng ấy là Ôn Kiểu.”
Tất nhiên ta biết nàng là Ôn Kiểu. Năm xưa, nàng từng là đệ nhất tài nữ nổi danh khắp kinh thành.
Nhưng đó đã là chuyện ba năm về trước rồi .